Truyện ngôn tình ngắn: “Yêu đơn phương”
- Tác giả: Nguyễn Nga
- Nhà phát hành: Google Play.
- Xem lượt đánh giá của bạn đọc: 523 đánh giá-4.6 sao.
- Tóm tắt truyện: Câu chuyện kể về mối tình thầm lặng của cậu bạn thân với cô bạn thân cùng lớn lên từ thủa thanh mai trúc mã. Nhưng cô bạn ấy lại đem lòng yêu một người đàn ông khác và lỡ dại có thai với anh ta. Làm một người “đổ vỏ” cho người mình yêu thương, liệu bao sóng gió qua đi, anh ta có tìm được tình yêu đích thực không?
- Xem thêm nhiều truyện ngắn tình yêu khác như: Khách trọ ngổ ngáo, Lạc lối, Liều thuốc lãng quên…
- Ngoài ngôn tình ngắn ebook, bạn đọc tìm đọc tiểu thuyết tình yêu ebook như: Hẹn anh lúc nửa đêm, Bà già đến từ âm phủ…
- Đọc thêm truyện ngôn tình về yêu thầm của nhiều tác giả khác trên Google Play.
Đọc trích đoạn từ truyện ngắn yêu thầm
- “Nắng chiều lợt lạt dần, hắn tung tăng vác 3 cái cần trên vai, vừa đi vừa huýt sáo rộn ràng. Trông thấy Bình và Trần đứng nói chuyện say sưa trên đường, khuôn mặt hắn thoáng buồn. Hắn bước lại gần, cố mở miệng cười nhăn nhó: “Ủa? Hai người quen nhau trước rồi hả?”.
-Mới quen đây thôi cha. Làm gì mà giờ này mới tới?
Bình hỏi vặn vẹo. Hắn lúng túng: “Tại Hưng chỉ có 2 cái cần, tìm tre cả buổi trời mới có cần cho Trần đó”. Hắn quăng cái cần câu trước mắt Trần rồi quay ngoắt mặt đi. “Tự xử đi. Mồi để trong thùng đó”. Tự nhiên Bình thấy ghen ghét hắn sao đó. “Cái thằng thiệt kỳ. Ăn nói với bạn bè mà cộc lốc, thấy chán. Hèn chi hỏng đứa con gái nào trong xóm thèm chơi”, Bình nghĩ thầm trong lòng.
- Hắn lăm lăm cây cần trong tay, lẳng lặng đi tìm một góc cây cắm cần câu cố định rồi ngồi vắt vẻo trông trời, ngó đất. Chốc chốc hắn len lén ngó sang bên Bình và Trần với đôi mắt hằn học. Hắn thấy thoang thoảng nỗi cô đơn của kẻ vừa bị bở rơi. Một chút ghen tuông, hờn dỗi nhen nhóm nảy nở trong lòng khiến hắn buồn rười rượi.
Đằng xa, mỗi lần câu được con cá nào lớn, cả Bình và Trần cùng thích thú reo hò hí hửng. Ngay trên vạt rau muống nở hoa trắng muốt, thi thoảng Bình làm điệu bẻ vài cành hoa mân mê trên tay. Bên cạnh cô,Trần chăm chú theo dõi chiếc phao trắng bồng bềnh trên mặt nước nhưng không quên để mắt theo từng cử chỉ của Bình. Bất ngờ anh chàng tiến lại gần một bông hoa muống tím ngắt, lạc lõng giữa muôn ngàn bông hoa trắng. “Bông muống tím này giống như là em đó Bình. Luôn khác biệt và nổi bật trước những cô gái khác”. Sau câu nói như một lời tán tỉnh, Trần cài bông hoa lên khuya áo của cô. Bình nghe trái tim đập rộn ràng. Cô thẹn thùng ngắm anh từ phía sau lưng. Buổi chiều hôm đó, cả con kênh tràn ngập tiếng cười khanh khách của hai đứa”…