Vừa nhìn xuống hồ cá, thằng cháu tôi khóc ngất, thét lên.
– Ai làm chết hết cá của con?
Mặt nước hồ trong veo, nổi lềnh phềnh xác những con cá bảy màu. Chị gái tôi vội vàng giải thích.
– Chắc mới mua về, con thả vô liền nên nó bị sốc nước, lẽ ra con nên…
Thằng bé không thèm nghe mẹ nói hết câu, nó vùng vằng ré lên.
– Không phải…chắc ai đã cho tụi nó ăn nhiều bể bụng mới chết…
Vừa trông thấy tôi đi ra, mọi nghi ngờ của nó càng đổ dồn lên dì. Nó nằm lăn lóc ra đất, giãy giụa khóc như muốn ăn vạ, bắt đền cả thế giới này.
Khi tôi định ôm cháu, dỗ dành, chị gái vội kéo tay tôi ra một góc khuất, nói nhỏ vào tai tôi.
– Cứ để nó khóc đi em. Khóc chán…nó sẽ tự nín thôi!
Nhớ lại chiều qua, nó đem mấy con cá mới mua về, hồ hởi khoe với dì. Nó còn tưởng tượng ra bao cảnh tương lai: đàn cá sinh sôi, nảy nở, con đàn, cháu đống, bơi lội tung tăng trong hồ ra sao!
– Tội nghiệp nó quá! Hay để em đi mua bầy cá mới cho nó!
Chị gái tôi lại xua tay, lắc đầu, ngăn cản. Tôi lại tiếp tục gợi ý.
– Hay để em mua bù cho nó con rô bốt!
– Đừng làm hư cháu em! Khi nhỏ, chị em mình cũng thường phải đối mặt với những chuyện buồn trẻ con như thế…nhưng có ai dỗ dành đâu, rồi mình cũng phải học cách vượt qua!
Câu nói của chị khiến tôi nhớ lại tuổi ấu thơ đã phải chứng kiến bao sự ra đi của những người bạn nhỏ thân thiết, từ em mèo tam thể đến em cún đốm lưỡi…Ngày ấy, tôi cũng phải học cách tự khóc, tự nín rồi tự tìm niềm vui… bằng những trò chơi tuổi thơ khác để khuây khỏa nỗi buồn.
Chị gái mỉm cười bảo: “Mình cứ chạy theo lau nước mắt giúp nó rồi sau này lỡ mình không xuất hiện kịp lúc, khi gặp chút chuyện buồn hay khó khăn, nó sẽ không chịu nổi, sẽ gục ngã…Hãy cứ để nó tập lau nước mắt cho mình, từ từ nó sẽ mạnh mẽ lên mỗi ngày”.
Có lẽ nuôi dạy một đứa trẻ, đôi khi cũng như trồng một cái cây, chúng ta cần cho chúng trải nghiệm nắng, mưa, gió, sương…của đời để thêm cứng cáp, mạnh mẽ hơn.
Chiều hôm sau, thằng bé lại tung tăng chạy lên phòng, khoe với dì. Nó vừa mua đàn cá mới, còn tự tin khẳng định: “Lần này, con xem nhiều video trên mạng hướng dẫn cách nuôi, chăm sóc, cả trị bệnh cho cá nữa, chắc chắn tụi nó sẽ không tèo như lần trước!”. Nó cười ngoác miệng, để lộ chiếc răng sún, trông đáng yêu vô cùng!
Tác giả: Nguyễn Nga
Trích từ tập truyện ngắn từ cổ chí kim chưa xuất bản!