Banner

Truyện ngắn: ĐẰNG SAU TIẾNG THÉT – TÁC GIẢ NGUYỄN NGA

by VietLachVn

“Tôi làm quần quật như trâu, như bò là vì ai?”. Chị thét lên. Liền sau đó là tiếng ly chén vỡ choang. Có tiếng khóc thút thít của trẻ con. Dáng một người đàn ông lướt nhanh qua cửa. Không gian của căn nhà lại chìm vào im ắng, lạnh lẽo.

Dạo này, quán ăn ế ẩm khiến chị luôn bực dọc trong người. Lau lớp bụi phủ trên ghế, chị tức tối trong lòng, khi đợi mãi chẳng thấy mặt anh chồng ló ra như mọi khi.

Cả tuần liền, chồng cứ vắng nhà liên miên, chị lại càng cau có hơn. Chị vặn vẹo hỏi. Anh quay mặt vào tường, giọng giận dỗi.

– Quán ế. Tôi ra đó cũng có việc gì làm đâu…

– Đừng có mà đi nhậu nhẹt đàn đúm, đang thổi nồng độ cồn gắt lắm…bị phạt tiền lại báo hại tôi.

– Ừh…tôi là người chồng vô dụng, chẳng làm được gì…chỉ báo…gia đình.

Anh cộc cằn, đóng mạnh cửa, bước nhanh ra ngoài. Cả ngôi nhà của chị lại chìm sâu trong màu đen, ngột ngạt.

Chiều nay, quán lại vắng khách, chị đành đóng cửa sớm. Đang chạy xe chậm rãi trên đường, trong đầu nghĩ vẩn vơ, bỗng chị sững lại.

Trước cửa hàng thức ăn nhanh, anh chồng chị mặc áo người giao hàng đang đứng thập thò chờ đợi. Nhìn từ phía sau, hai vai anh chẳng vác gì mà khom xuống nặng trĩu, lòng chị cũng nặng nề theo. Thì ra, anh giấu vợ, xin đi giao hàng thêm.

Trở về nhà, chị không thấy hai đứa con nhỏ chạy ra, tíu tít ôm chân, tríu tay mẹ như mọi khi. Chúng trốn biệt trong phòng, đứa ôm tivi, đứa ôm điện thoại. Có lẽ là sợ nghe tiếng quát tháo của mẹ, không đứa nào dám mè nheo như mọi ngày.

Trên sân thượng, người mẹ già của chị lại cặm cụi bên những chậu hoa sứ, khi rỗi việc nhà. Bà cứ ngồi đó, lặng thinh, gương mặt nhàu đi, vì rầu rĩ.

Sáng sớm, thấy mẹ rón rén đi ngang phòng, chị vừa gọi: “Mẹ ơi!…”. Bà cụ giật mình, mặt lo lắng, hỏi nhỏ: “Con gọi mẹ…có gì không con?”. Tự dưng nhìn cái dáng co ro, cúm rúm của mẹ, khóe mắt chị bỗng cay cay. Từ bao giờ, chị khiến người thân khiếp đảm, không ai dám xớ rớ lại gần, hỏi han, chuyện trò…Bởi họ sợ những cơn giận bất chợt của chị bùng lên.

Sáng nay, ngồi một mình bên tách cà phê, chị ngẫm nghĩ về tổ ấm nhỏ của mình. Người phụ nữ làm trụ cột gia đình, bao vất vả, lo âu chồng chất. Chị luôn nghĩ mình làm việc vất vả để người thân được hạnh phúc nhưng giờ chị nghiệm ra: khi bản thân chị không vui vẻ, hạnh phúc thì làm sao người thân hạnh phúc được!

Đặt tách cà phê xuống, chị bước ra ngoài quán. Bầu trời cao lồng lộng, mây xanh lững thững trôi. Chị hít một hơi thật sâu, cảm nhận sự bình yên len lỏi vào tâm hồn. Lòng chị bỗng nhẹ bẫng, như vừa cởi bỏ được chiếc áo giáp sắt nặng nỗi muộn phiền bấy lâu. Chị biết, con đường phía trước còn nhiều gian nan nhưng chị đã sẵn sàng đối mặt. Chị sẽ học cách thay đổi tâm trạng, để mang lại hạnh phúc cho bản thân và gia đình.

✍Tác giả: Nguyễn Nga

Trích từ tập truyện ngắn tự cổ chí kim chưa xuất bản!

Nếu thấy câu chuyện hay, ý nghĩa, bạn đọc đừng quên chia sẻ nhé!

#nguyennga #vietlachvn #ebooktruyen #tieuthuyet #truyenngan #tieuthuyet #sach#tienmacdoa #tacgianguyennga

#bagiadentuamphu #henanhlucnuadem

CẢM ƠN BẠN ĐÃ ĐỌC
Nếu bạn thích bài này hãy chia sẻ:

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Bình Luận

XIN CHÀO! TÔI LÀ NGUYỄN NGA

Tôi viết thuận cả hai tay. Với tay phải, tôi yêu thích viết những câu chuyện tình yêu, hôn nhân, gia đình. Còn tay trái, tôi đều đặn viết bài Pr, tiếp thị, quảng cáo. Gọi tôi là nhà văn tiếp thị cũng không sai.

Muốn đọc truyện, hãy tìm tôi. Muốn tìm lại cảm hứng viết lách, hay kinh nghiệm viết, hãy thường xuyên ghé thăm Vietlachvn.com của tôi nhé!

Thông Tin Liên Hệ