Giới thiệu truyện ngắn “Bà cô”
- Tác giả: Nguyễn Nga
- Thể loại: Truyện ngắn
- Chủ đề: Tình cảm gia đình
- Sau khi đọc xong câu chuyện, bạn sẽ biết cách dung hòa với khoảng cách thế hệ những người trong gia đình. Đó là cách để bạn tránh gây ra những mâu thuẫn, những đổ vỡ, tổn thương trong gia đình.
- Câu chuyện vừa mang ý nghĩa nhân văn, tình cảm gia đình, vừa gửi nhiều triết lý sống cao cả, sâu sắc.
- Ngoài viết những câu chuyện tình cảm gia đình ý nghĩa, Nguyễn Nga viết về chủ đề truyện ngắn tình yêu, ngôn tình ngắn.
- Những tiểu thuyết tình cảm lãng mạn, tiểu thuyết ngôn tình ma yêu người, truyện xuyên không như: Hẹn anh lúc nửa đêm(Trên 1.000 đánh giá-4.5 sao), Bà già đến từ âm phủ(Trên 100 đánh giá-4.7 sao)
- Ngoài truyện ngắn Bà Cô viết về gia đình, nhiều câu chuyện tình cảm gia đình như: Vết nứt, Món nợ, Không nhà, Về nhà đi con….
- Đọc những câu chuyện cực ngắn về cuộc sống ý nghĩa, gia đình, tình yêu trên Blog Viết lách VN.
Trích đoạn từ truyện ngắn Bà Cô
- Bà cô ho khù khụ. Chiếc giường gỗ còm cõi kêu kèn kẹt theo từng tràng ho rũ rượi của cô. Tôi nằm im thin thít. Chưa ngủ mà phải nằm im như khúc gỗ, cảm giác thật khó chịu vô cùng. Chỉ cần thấy tôi rục rịch, thể nào bà cô cũng xem tôi là nguyên nhân gây mất ngủ và dấu hiệu làm bà cô ho hen.
Cô tôi 39 tuổi, chưa một “mảnh tình vắt vai”. Nói vậy cũng không chính xác lắm. Cô từng yêu. Yêu rừng rực như lửa bén dầu. Khi đó tôi còn khá nhỏ. Tôi loáng thoáng nghe đâu cô từng tự tử vì yêu, từng tuyên bố cả đời này sẽ không bao giờ yêu. Rồi chẳng hiểu xui rủi làm sao. Từ ngày đi học cho đến khi ra trường đi làm, hai chị em tôi lại phải “góp gạo thổi cơm chung” với cô. Nhiều lần chị tôi dùng dằng đòi dọn ra riêng nhưng ý nghĩ “một giọt máu đào hơn ao nước lã” đã kéo chị ở lại. Tôi không mảy may nghĩ đến điều ấy. Tôi chỉ lo cô sống một mình đâm ra nghĩ quẩn lại muốn tìm về với thần chết. Tôi sợ tôi trở thành “tội nhân thiên cổ” trước hai dòng họ dài lê thê.
Ngày chủ nhật ở dãy nhà trọ, người xe ra vào tấp nập. Đằng sau những bức ván ép mỏng manh, trai gái chim chuột nhau. Họ cười nói hú hí hàng giờ. Cô dỏng tai lên nghe. Sắc mặt cô biến đổi như da chú tắc kè bông đổi màu. Cô hậm hực nhìn hai chị em tôi, móc máy. “Cái thứ con gái mà cứ dẫn trai về phòng thế nào cũng có ngày…”. Bà cô bỏ lửng câu nói giữa chừng. Bà nhướng mắt về phía chị tôi. Tôi ngầm hiểu. Chưa bao giờ tôi thấy căn phòng trọ chật chội, nực nội và bức bối như lúc này. Tiếng xe máy lộp bộp vang lên. Chị tôi khấp khởi vui mừng. Người yêu chở chị đi chơi.
- Tôi cũng thầm thèm thuồng cảm giác được rời khỏi căn phong trọ có bà cô già như chị. Khác mọi khi, giỏ xe của anh rể tương lai óc ách nghêu, sò, ốc, hến. Suốt bữa cơm, anh rể hồn nhiên gắp và đút thức ăn cho chị. Mắt cô sốn sáo như có bụi rơi vào. Cô bóng gió: “Đây không phải nhà nghỉ, muốn gì thì ra ngoài”. Không ai nói lời nào, tất cả cúi gằm mặt ăn một mạch. Có lẽ cô đang “ghen ăn tức ở” với chị tôi. Chị có tuổi trẻ, sắc đẹp và một người yêu lý tưởng. Cô thì ngược lại. Tuổi già mon men đến. Nhan sắc của người phụ nữ không chồng như bong bóng bị xì hơi. Da mặt cô bắt đầu xếp li và dáng người cô teo héo đi từng ngày. Cuối cùng thì không gian phòng trọ có người cô già khó tính cũng không thích hợp cho chị tôi và người yêu tâm sự. Họ đi.
- Đọc truyện ngắn Bà Cô Nguyễn Nga Full tại đây