Mua tiểu thuyết Tiên mắc đọa ở đâu?
Ngoài việc đặt mua trực tiếp trên website VIẾT LÁCH VN, quý bạn đọc còn có thể mua sách tại:
- Link mua TIKTOK SHOP
- Mua trực tiếp tại hệ thống nhà sách FAHASA
Thông tin chi tiết về sách
- Tiểu thuyết Việt Nam lấy bối cảnh cổ xưa, thời phong kiến cách đây 200 năm.
- Thể loại: Kỳ ảo, phiêu lưu, thần bí, bối cảnh cổ xưa, chuyện tình yêu đôi lứa đan xen tình cảm gia đình, những bài học đối nhân xử thế sâu sắc, thâm thúy, mượn chuyện xưa gửi gắm bài học đến hậu thế mai sau.
- Tên truyện: Tiên Mắc Đọa
- Tác giả: Nguyễn Nga
- Số trang: 340 trang
- Kích thước: 13.5 x 20.5 cm
- Bìa mềm
- Đơn vị phát hành: Viết Lách VN
- Nhà Xuất Bản Văn Học
- Sách tiểu thuyết hay sâu sắc, ý nghĩa và lôi cuốn người đọc từng phút giây
Nhận xét của bạn đọc sau khi đọc thử sách Tiên mắc đọa
Giới thiệu sách:
Bạn đã bao giờ tự hỏi, nếu mình sinh ra với một thân phận khác, cuộc đời mình sẽ ra sao? Nếu bạn là một nàng tiên bị đày xuống trần gian, mang trên mình lời nguyền bất hạnh thì bạn sẽ làm gì để thay đổi số phận?
Đó là câu chuyện của Tiên Hạnh, một cô gái mang trong mình lời nguyền “Tiên Mắc Đọa”. Sinh ra với dung mạo xấu xí, bị gia đình hắt hủi, Tiên Hạnh đã phải trải qua những tháng ngày đau khổ, tủi nhục. Nhưng sâu thẳm trong tâm hồn cô là một trái tim nhân hậu, khao khát yêu thương và được yêu thương.
“Tiên Mắc Đọa” không chỉ là câu chuyện về hành trình đi tìm lại vẻ đẹp của Tiên Hạnh mà còn là hành trình đi tìm lại chính mình, tìm lại tình yêu và hạnh phúc đích thực. Cuốn sách sẽ đưa bạn đi qua những cung bậc cảm xúc khác nhau, từ đau thương, mất mát đến niềm tin, hy vọng và tình yêu.
Với cốt truyện hấp dẫn, tình tiết ly kỳ, bất ngờ, “Tiên Mắc Đọa” sẽ là món quà tinh thần ý nghĩa dành cho những ai đang tìm kiếm một câu chuyện cảm động về tình yêu, tình thân và nghị lực sống.
Đừng bỏ lỡ cơ hội khám phá câu chuyện đầy cảm hứng này. Hãy đặt mua ngay hôm nay để cùng Tiên Hạnh vượt qua những thử thách, tìm lại vẻ đẹp và hạnh phúc đích thực của đời mình.
Giới thiệu các trích đoạn trong tiểu thuyết văn học Tiên Mắc Đọa
Từ bên kia bờ suối, tiếng hát ngọt ngào của một người đàn ông cất lên cao vút. Giữa lòng suối, nước bỗng rút cạn đi để lộ ra những tảng đá tròn, xếp đều nhau tạo thành một con đường phẳng phiu, nối hai bờ suối. Một người đàn ông, trên vai vắt vẻo cần câu đang chầm chậm bước về phía cô. Trước mặt Tiên Hạnh, bảng lảng khói đen cuộn lên tầng tầng lớp lớp. Cô phẩy tay áo để ngăn những làn khói đen, che đi tầm nhìn.
Nơi người đàn ông ấy đứng bỗng tỏa ra một màu vàng óng ánh. Lần đầu tiên trong đời, Tiên Hạnh nhìn thấy một chàng trai có vẻ ngoài ấm áp như ánh hoàng hôn đang ngập tràn cả khu rừng này. Dường như vẻ đẹp của anh thôi miên mọi cảnh vật xung quanh. Anh ta dừng bước, nhìn cô và bất chợt khẽ nở một nụ cười. Tiên Hạnh váng vất như người bị say nắng.
Anh cúi xuống, nhặt một chiếc lá màu xanh, xếp vội và đưa lên môi. Một điệu nhạc vui tai phát ra từ chiếc kèn lá du dương hơn cả tiếng sáo thiên thai. Đó chính là Đại, nổi tiếng là tay đểu cáng, trăng hoa trong làng nhưng ngược đời thay, trong mắt Tiên Hạnh, gã lại đẹp hoàn hảo như một nam thần.
Những làn khói đen kia khiến Tiên Hạnh như người bị ảo ảnh, tâm trí cô lạc vào cõi tiên bồng. Cô thấy mình và chàng trai lạ này đang khoác tay nhau, say mê nhảy múa giữa dòng suối. Tâm hồn cô đơn lạnh lẽo bấy lâu của cô như được sưởi ấm lại.
Trong mờ ảo sương khói, Tiên Hạnh bước xuống khỏi tảng đá, đi về phía Đại. Khi đến gần, cô bước hụt chân, ngã về phía anh. Đại đưa tay ra đỡ cô. Trong khoảnh khắc chớp nhoáng, cô thấy đôi mắt đẹp của Đại nheo lại, một vài nếp nhăn nhỏ ở mắt như xô vào nhau. Nỗi mặc cảm lại dâng lên, Tiên Hạnh vội cúi mặt, cố thu người lại.
Mặt nước suối từ từ dâng lên, lấp ló che đi những viên đá dưới chân họ. Đại nắm tay Tiên Hạnh, dìu cô từng bước vào bờ. Khi đã ngồi vững chãi trên tảng đá lớn, tâm trí Tiên Hạnh vẫn còn mụ mị như người đang bị mộng du. Cô gần như không còn phân biệt được mọi thứ diễn ra đang là thật hay mộng.
Bỗng Đại chìa ra trước mặt cô một cái gương. Tiên Hạnh giật bắn người, vội đưa tay che mắt. Cô luôn ám ảnh việc nhìn thấy gương mặt của mình.
– Em đừng sợ, đây không phải là cái gương bình thường. Bất kỳ ai nhìn vào chiếc gương này sẽ thấy được người kết tóc xe tơ của mình. Thật kỳ lạ, anh lại thấy hình bóng em trong đó.
Mỗi một âm điệu phát ra từ miệng Đại đều đầy ma lực mời gọi, thôi thúc trí tò mò của cô nhìn vào mặt gương. Lạ kỳ thay khi mở mắt ra, Tiên Hạnh sửng sốt bởi trong gương là cảnh hoan lạc của Đại với một cô gái vô cùng xinh đẹp. Một nỗi buồn đong đầy đôi mắt, Tiên Hạnh định đưa tay che mặt thì Đại nhẹ nhàng nắm lấy tay cô.
– Tại sao em lại buồn? Đó chính là nhân duyên tiền định của vợ chồng chúng mình mà!
Lời nói của Đại lại mơn trớn, vuốt ve vành tai Tiên Hạnh. Hắn nhìn vào mặt sau của cái gương, chính là hình ảnh của hắn đang ôm ấp cô gái có dung mạo như tiên giáng trần.
Đại bật cười khoái chí, khi nhớ đến lời dặn dò của bà Ma Tính, trước khi trao cho hắn cái gương Hoan Lạc này. Chiếc gương khơi gợi nhục dục bản năng của con người, khiến họ chìm đắm trong khoái lạc sắc dục mà quên đi tất cả mọi thứ xung quanh. “Không một ai có thể cưỡng lại cám dỗ của nó. Chỉ cần nhìn vào gương thôi, tâm trí của người ta sẽ mụ mị đi, không còn biết gì ngoài niềm vui xác thịt nữa”.
Toàn bộ cơ thể Đại đang nóng lên, những ham muốn thể xác, càng lúc càng như ấm nước sục sôi trên bếp lửa. Hai mắt Đại bám chặt vào tấm gương ma mị kia, tưởng như cô gái trước mặt đang mang khuôn mặt xinh đẹp gợi tình trong gương. Bàn tay của hắn chầm chậm mở cúc áo của Tiên Hạnh. Cô cố nhắm mắt lại để tránh nhìn vào gương nhưng như có ai đó, kéo căng hai mắt cô ra, bắt cô phải nhìn vào đó. Những hình ảnh ái ân trong gương đeo bám, xúi giục Tiên Hạnh hãy mau chóng trao thân cho Đại. Tim cô đập thình thịch, mặt thoáng chốc nóng bừng như lên cơn sốt. Cơ thể cô mỗi lúc một mềm nhũn ra, không còn chút sức lực phản kháng nào. Cô từ từ ngả người vào lòng Đại.
Từ sâu thẳm dưới một cái hố sâu, đen ngòm, bỗng Tiên Hạnh nhìn thấy chính mình, trần truồng, hớ hênh trên tảng đá. Xung quanh là những ánh mắt khinh bỉ, những bàn tay chỉ trỏ, cười nhạo: “Đồ lẳng lơ… đồ dâm đãng… thứ dễ dãi… ”. Hàng loạt những từ ngữ thóa mạ, sỉ nhục như những mũi tên sắc nhọn, bắn tới tấp vào cô đau đớn.
“Không. Tôi không phải là loại người đó!”. Tiên Hạnh thét lên. Cô giật mình thức tỉnh khỏi u mê xác thịt, cố vùng vẫy thoát khỏi vòng tay Đại.
Nhưng Đại vẫn còn đang đắm chìm trong mê trận trụy lạc, hai tay gã mỗi lúc một siết chặt lấy người Tiên Hạnh. Trong lúc định phủ lên người cô, Đại quơ tay làm rớt tấm gương xuống suối, nước cuốn trôi mất.
Không có tấm gương che chắn giữa, khuôn mặt hai người áp sát đối diện nhau, Đại giật mình hoảng hốt như trông thấy quỷ. Gã định nhảy ra khỏi người Tiên Hạnh nhưng ngay lập tức trước mắt gã, đung đưa túi tiền của Tình. Bên tai gã, vang lên giọng nói của người đàn bà áo đen, hối thúc gã mau chóng cướp đi sự trong trắng của Tiên Hạnh.
Đại ghì chặt hai tay Tiên Hạnh xuống tảng đá nhưng nàng liên tục vùng vằng kháng cự. Gã bực bội đưa tay lên với ý định bóp cổ cô. Bỗng nhiên, cả bầu trời tối sầm lại. Đại cố mở to mắt ra nhìn thì trông thấy một cái cây cổ thụ như đến ngàn năm tuổi hiện ra. Một gã đàn ông bị thòng lọng treo cổ đu đưa dưới tán cây khổng lồ ấy. Đại kinh hãi khi nhìn ra, người bị treo cổ ấy, không ai khác chính là gã. Xung quanh suối, đám đông người dân hiếu kỳ đến xem. Một số người trong cơn phẫn nộ vừa chửi bới, vừa ném đá tới tấp vào gã.
Khi đưa mắt nhìn về phía tảng đá, Đại bủn rủn tay chân, bởi cô gái bị cưỡng hiếp và siết cổ đến chết lại chính là Tiên Hạnh. Trên khuôn mặt xấu xí của cô còn vương lại rất nhiều nước mắt, chứng tỏ cô đã khóc lóc, van xin Đại rất nhiều nhưng gã vẫn không buông tha.
Như người bị tạt ca nước nóng vào mặt, Đại ngồi dựng dậy, nhảy chồm người qua một bên. Ngay khi ấy, một con nhện đen rớt xuống ngay cổ gã. Một cú ngoạm của nó, khiến Đại đau buốt, loạng choạng ngã đè lên Tiên Hạnh.
Đức Phúc đứng như trời trồng. Quầy chuối chín trên tay anh rớt xuống đất. Anh lao đến túm cổ áo Đại, quăng xuống suối. Gã chới với trong dòng nước.
Tiên Hạnh sửng sốt, khi thấy có con nhện đen như cục than đang bám chặt trên cổ của Đại. “Thì ra mình hiểu lầm, không phải anh có ý đồ xấu với mình. Anh ấy vừa cứu mình”. Tiên Hạnh bỗng thấy hối hận khi nhận ra mình vừa trách lầm ân nhân.
Đại bị nước cuốn đi, mỗi lúc một xa hơn. Tiên Hạnh gào khóc, vội lao xuống dòng nước dữ để cứu anh. Nhưng Đức Phúc túm được vạt áo của cô, kéo giữ lại.
– Tại sao phải cứu thằng xấu xa đó. Nó vừa muốn làm hại em!
– Có anh mới là đồ xấu xa. Người ta vừa cứu tôi, anh không thấy sao?
Tiên Hạnh nói như quát vào mặt Đức Phúc. Đôi mắt anh cay xè như bị hạt ớt bắn vào. Rõ ràng, Đức Phúc đã quan sát Đại từ xa và thấy gã đang có ý định cưỡng hiếp Tiên Hạnh nhưng tại sao cô lại không nhận ra? Nếu không có con nhện đen xuất hiện, có lẽ Đại đã không dừng làm chuyện đồi bại ấy lại. Tại sao Tiên Hạnh lại mù quáng không phân biệt được phải trái? Đức Phúc chua xót trong lòng mà không biết nói sao để Tiên Hạnh hiểu được lòng anh.
– Buông tôi ra. Nếu anh không muốn cứu người ta thì để tôi cứu.
Tiên Hạnh liên tục vùng vằng, cố thoát khỏi đôi tay rắn chắc của Đức Phúc đang bám riết lấy hai cánh tay mình. Mặc Tiên Hạnh dùng những từ ngữ tồi tệ nhất để ám chỉ mình, Đức Phúc vẫn nhất quyết không chịu buông tay cô.
Đại vừa túm được một chiếc rễ cây lộ ra bên bờ suối và từ từ mò mẫm bò được lên bờ. Chỉ khi nhìn thấy Đại an toàn, Tiên Hạnh mới thôi giãy giụa. Khi Đức Phúc vừa buông ra, cô cuống cuồng chạy ngay lại chỗ Đại.
Dưới gốc cây Sala, nở đầy những bông hoa màu hồng nhạt, một người đàn ông trong bộ đồ trắng tinh đang đứng ngáp ngắn, ngáp dài. Râu tóc của ông dài và bạc trắng như màu áo. Ông đang nhìn chăm chú Tiên Hạnh và Đại, chốc chốc lại nở nụ cười hạnh phúc. Ông vuốt râu, lẩm bẩm nói một mình. “May là ta thức dậy kịp lúc, không thì toang rồi”. Đó chính là vị thần Thức Tỉnh, chuyên đi đánh thức lương tri, nhân tính trong mỗi con người, mỗi khi họ bị bà Ma Tính mê hoặc, xúi giục làm điều xấu xa.
Bên kia bờ suối, một bóng đen vụt bay đi. Không ai khác, đó chính là bà Ma Tính, kẻ vừa thua trận trước sức mạnh vô song của thần Thức Tỉnh. Dù dùng trăm phương ngàn kế, vận dụng hết mọi phép thuật biến hóa khôn lường, bà ta vẫn không thể đạt được mục đích của mình là làm cho Tiên Hạnh đánh mất phẩm hạnh tốt đẹp của người con gái. Còn Đại may mắn, chưa thành kẻ sát nhân tội lỗi.
Nhưng cả Đại và Tiên Hạnh đều không hay biết, tất cả những ảo ảnh mà họ vừa trông thấy, do chính tay thần Thức Tỉnh và bà Ma Tính tạo ra.
- Đọc ebook tiểu thuyết văn học Việt Nam của Nguyễn Nga trên Google Play
- Đọc tiểu thuyết Tiên Mắc Đọa ebook mẫu đọc thử miễn phí