Giới thiệu
Tiểu thuyết: Một đứa trẻ vừa chạy trốn khỏi tôi tập 2
Tác giả: Nguyễn Nga
Thể loại: Hiện thực, phiêu lưu tuổi thơ
Chủ đề: Tình cảm gia đình cảm động, sâu sắc
Đọc tập 2 tiểu thuyết Một đứa trẻ vừa chạy trốn khỏi tôi trên app Google Play
Giới thiệu trích đoạn Một đứa trẻ vừa chạy trốn khỏi tôi tập 2
Chị Heo nhìn tôi và con Hương, gợi ý. Con Hương cười tít mắt, gật đầu ngay. Tôi cũng gật gù theo nó.
-Đứa nào xuống trước đây?
Con Hương hỏi lại.
-Mày chứ ai?
Chị Heo trả lời. Con Hương lại nhìn xuống giếng, vẻ mặt lưỡng lự.
-Đúng là đồ nhát gan. Vậy mà cũng đòi đi suối.
Chị Heo nói khích. Con Hương nhọn mỏ, nguýt chị Heo một cái rõ dài. Nó trèo lên thành giếng, bám lấy cái ống tưới, từ từ tuột xuống. Chị Heo đứng trên, vỗ tay cổ vũ. Hai tay nó đu lấy cái ống, hai chân quẫy đạp trong nước, ngẩng mặt lên nhìn chúng tôi, cười dòn tan.
-Mát lắm, mát lắm tụi mày ơi!
Giọng con Hương vang vang lên trên thành giếng. Chị Heo háo hức, lập tức đu lấy cái ống, tuột xuống, nguyên cái mông của chị ịn lên mặt con Hương. Nó vội thả một tay ra, né sang một bên. Chị Heo một tay vịn ống, tay còn lại đấm bùm bùm xuống nước. Cả hai cùng cười sằng sặc. Tôi đứng ở trên, sốt ruột muốn xuống thật nhanh nhưng không hiểu sao khi thấy mặt nước xanh lẻo, lại có cảm giác sờ sợ.
-Xuống đi Ngố ơi! Mát lắm.
Con Hương cười hùng hục, một tay bám ống nước, tay còn lại khoát nước vung vẩy lên mặt tôi. Chị Heo thì lượn qua lượn lại quanh cái ống, thi thoảng chị còn thả hai tay ra nhưng chỉ một giây là bám tay vào cái ống ngay.
Tôi nhìn chị biểu diễn xiếc quanh cái ống nước một cách thèm thuồng. Tôi lấy hết can đảm, từ từ bám lấy cái ống nước, tuột xuống. Cái ống hơi chao qua một bên làm cả chị Heo và con Hương đều phải bám chắc cả hai tay. Trông chúng tôi lúc này chẳng khác gì ba con khỉ con đang đu bám vào một nhánh cây mong manh và dưới mặt nước kia là đáy vực sâu hun hút.
Hai chân tôi chạm xuống mặt nước. Tôi quờ hai chân qua lại trong nước, thử xem mình có chạm đáy giếng không. Tôi hơi lành lạnh sống lưng khi bên dưới là một khoảng không sâu mênh mông, vô tận, chân nhón hết cỡ, quẫy mãi vẫn không thấy đáy.
Chị Heo và con Hương cười khúc khích, liên tục tạt nước vào mặt nhau. Một cây rêu ở thành giếng, dính vào lỗ mũi, tôi quên mất việc bám ống, một tay lấy cây rêu ra, tay còn lại ngoáy mũi cho đỡ ngứa. Chỉ tích tắc, mực nước ngập dần lên đến cổ, tôi có cảm giác cơ thể mình đang chìm xuống. Hai tay tôi quờ quạng loạn xạ, miệng ú ớ kêu nhưng không ai nghe thấy. Cả chị Heo và Hương còn mải mê té nước vào nhau nên không nhận ra tôi đang chìm xuống dưới đáy giếng.