Tôi từng có một khoảng thời gian khổ tâm, khi chứng kiến cuộc hôn nhân của người chị gái đẫm trong nước mắt suốt hơn 10 năm.
Nhìn chị đau khổ, từ thể xác đến tâm hồn tàn tạ không nhận ra nhưng tôi cũng không cách nào có thể khuyên chị gái tôi “từ bỏ” con người bội bạc ấy được. Cho đến một ngày, chị tôi thức tỉnh và tự giải thoát nỗi đau cho chính mình.
Đọc những dòng này của độc giả N..T, tôi phần nào hiểu được tâm trạng của bạn. Dẫu bạn có yêu thương người thân của mình bao nhiêu thì đến một ngày, bạn sẽ nhận ra: Sau tất cả, mọi lựa chọn và quyết định đều thuộc về người trong cuộc.
Người ta thường bảo: “Hôn nhân là duyên nợ”. Với quan điểm cá nhân của mình, tôi chỉ thích dừng ở chữ “duyên”. Trong biển người mênh mông, ta gặp được ai đó để gắn bó bên họ trong đời. Đó là chữ “duyên”. Tôi không thích chữ “nợ”. Vì chữ “nợ” có thể khiến người ta tin và chấp nhận sống cam chịu trong đau đớn đến hết cuộc đời. Bởi đã là “nợ” thì phải vui vẻ mà “trả” cho sòng phẳng.
Sau một thời gian dài kết hôn, hôm nay, bạn hãy thử ngồi xuống, lấy một cuốn sổ tay, nhẩm tính và viết ra: Từ khi bước vào hôn nhân đến hiện tại, bạn đếm thử xem nụ cười có nhiều hơn nước mắt, hạnh phúc có nhiều hơn đau khổ không?
Nếu cuộc hôn nhân khiến bản thân bạn thấy cuộc sống mỗi ngày thay đổi tốt hơn thì bạn cũng đừng quan tâm nhiều đến lời ong tiếng ve của bất kỳ ai và tin vào quyết định, lựa chọn của mình là đúng!
(Nhật ký một phút trải lòng của Tác giả Nguyễn Nga)
Đọc thêm nhiều truyện ngắn tình yêu hôn nhân sâu sắc, ý nghĩa của tác giả Nguyễn Nga.