Bạn đang tìm “Ngẩng Mặt Thấy Trời Xanh Truyện” vì con số hơn hai triệu người chết đói? Vậy thì hãy quên con số đó đi. Bởi cuốn sách này không dành cho những trái tim yếu mềm hay những tâm hồn chỉ tìm kiếm sự an ủi dễ dàng.
Đây là tiếng vọng nhức nhối từ quá khứ, là nhát cắt sắc lẹm vào một trong những trang sử bi thảm và đen tối nhất của Việt Nam. “Ngẩng Mặt Thấy Trời Xanh” của Thiên Mỹ sẽ kéo bạn vào tận cùng Làng Bần năm 1945 – nơi cái đói không chỉ gặm nhấm dạ dày, mà còn ăn mòn cả nhân tính, nơi không khí đặc quánh mùi tử khí, tiếng kêu khóc tuyệt vọng, bi thương.
Quên đi những bản cáo trạng lịch sử khô khan. Đây là một cuốn biên niên sử viết bằng máu, nước mắt và cả những giới hạn đạo đức bị xô đổ. Theo chân gia đình bà Lưu, bạn sẽ không chỉ thấy một biểu tượng thu nhỏ của dân tộc đang quằn quại giữa chính sách hà khắc của Nhật và sự tàn bạo của cường hào. Bạn sẽ phải đối mặt với câu hỏi: Để sinh tồn, con người có thể làm những gì? Và cái giá phải trả là bao nhiêu?
Bạn có dám lật mở trang tiếp theo?

Cuốn sách như một bộ phim hiện thực trần trụi tàn khốc nhất:
- Là giấc mơ kinh hoàng của bà Lưu về những đống xương người trắng hếu giữa đồng – một điềm báo rợn người cho thảm kịch sắp ập đến.
- Là sự cùng quẫn đến mức người con dâu Lị phải mang lư hương thờ cúng tổ tiên đi bán, nhưng rồi cũng chẳng ai mua.
- Là sự tàn bạo của đám cường hào như cụ Lý, thằng Sẹo nhẫn tâm vơ vét đến hạt thóc lép cuối cùng, đẩy người dân vào chỗ chết.
- Là những cái chết tức tưởi vì đói, vì bệnh, vì nấm độc trong rừng sâu, vì bị đánh đập tàn nhẫn nơi góc chợ hay vì những viên đạn oan nghiệt.
Lòng trắc ẩn và ý chí sinh tồn vẫn le lói:
- Là Lượm, cô gái trẻ xác xơ vì đói nhưng vẫn cố mót từng hạt lúa, nhường bát cháo loãng cho người thân.
- Là Hào, chàng trai nghèo tốt bụng, hết lần này đến lần khác bất chấp nguy hiểm để cứu giúp gia đình Lượm, nhen nhóm ngọn lửa đấu tranh.
- Là bà Lý, người vợ bị ghẻ lạnh của cụ Lý nhưng lại âm thầm dang tay cứu giúp những người khốn khổ.
- Cuốn tiểu thuyết sẽ đưa bạn đi qua mọi cung bậc cảm xúc: từ xót xa, phẫn nộ, đến nghẹt thở trước những lựa chọn sinh tử, những hành động đôi khi vượt qua lằn ranh đạo đức chỉ để níu giữ hơi thở sự sống thoi thóp.
- Ngôn ngữ truyện chân thực, gai góc, không né tránh những cảnh tượng đau lòng, khắc họa sâu sắc sự tàn phá của nạn đói lên cả thể xác lẫn tâm hồn con người.
- Ngoài ra còn vô số những nhân vật, tình huống câu chuyện lay động trái tim bạn sau từng trang sách.

Tại sao bạn phải đọc “Ngẩng Mặt Thấy Trời Xanh”?
- Để hiểu sâu sắc hơn về một giai đoạn lịch sử bi thương của dân tộc.
- Để cảm nhận tận cùng nỗi đau và sức sống mãnh liệt của con người Việt Nam.
- Để trân trọng hơn những gì chúng ta đang có hôm nay.
- Đây không chỉ là một câu chuyện, mà là một trải nghiệm ám ảnh, một lời nhắc nhở về quá khứ và một bài ca về hy vọng, dù mong manh, vẫn luôn hiện hữu như bầu trời xanh kia, chỉ cần ta dám ngẩng mặt lên.
Một vài trích đoạn trong sách:
“Đến khi chỉ còn cách vài bước chân, bà bàng hoàng nhận ra đó không phải rơm, mà là xương người, chất chồng chất đống, trắng hếu dưới ánh sáng lờ nhờ. Kinh hoàng tột độ, bà Lưu quay đầu bỏ chạy… Giấc mơ kinh hoàng về đống xương người chất cao như núi bỗng ùa về, ám ảnh tâm trí bà Lưu.”
“Ánh mắt đầy phẫn nộ, anh Dần nói như thét. ‘Các người định dồn nhà tôi vào chỗ chết sao? Thu thuế thóc thì cũng phải chừa lại cho chúng tôi một ít để ăn, ai lại vơ vét hết thế này?’… Mặc cho anh Dần đã lăn ra xa gánh lúa, hai tay ôm đầu, cố tránh làn gậy… thằng Sẹo vẫn liên tiếp vụt gậy xuống người anh. Gã càng đánh lại càng hăng máu…”
“Đi sâu vào bên trong chợ, rải rác những con người co ro trong lớp áo vải rách rưới mỏng tanh, tấm thân gầy trơ xương, đen đúa, hốc hác nằm, ngồi la liệt xin ăn. Trông từ xa, chẳng thể phân biệt được họ là nam, nữ, già, trẻ, lớn, bé, ngoài những hốc mắt trũng sâu, đen ngòm với ánh nhìn lờ đờ… Tiếng người đàn bà òa khóc tức tưởi gọi to: ‘Con ơi là con…! Khổ thân con tôi quá…! Đây xôi này… con ăn đi con ơi!’. Người mẹ gắng sức cạy mở những ngón tay tí hon, cáu bẩn của đứa bé còn giữ rịt nắm xôi trong lòng bàn tay lạnh ngắt… Họ cùng chia nhau những hạt xôi, ngồi ăn trong hai hàng nước mắt nghẹn ngào, bên cạnh xác của con.”
“Bọc kín kẽ mớ khoai lang luộc với mấy bát lúa trong vạt áo nâu, Hào rón rén đi ra cổng sau… Vừa trút mớ khoai và thóc vào bị cho bà Lưu, bất thình lình tiếng cười của Sẹo vang lên khiến Hào chết đứng… Thằng Sẹo tức giận lồng lộn… ‘Để cho bà ăn!’ Sau tiếng thét của Hào, thằng Sẹo mặt mày nhăn nhó cơn đau, khi bàn tay Hào như gọng kìm kẹp chặt lấy những ngón tay to bè của gã. Trước mắt Sẹo, không phải là thằng Hào ở đợ, suốt ngày cúi đầu khúm núm nữa mà là một người đàn ông cao lớn, vạm vỡ như tượng đồng, với đôi mắt rực lửa căm hờn.”
Tái bút:
Tìm “Ngẩng Mặt Thấy Trời Xanh truyện” ở đâu là câu hỏi nhiều bạn đọc tìm kiếm những ngày qua. Để bạn đọc yên tâm, tác giả Thiên Mỹ xin thông báo, hiện tác giả đã hoàn thành bản thảo sách nhưng sẽ thêm khâu tác giả tự gọt giũa, chỉnh sửa lại thêm một số lần. Sau đó, tác giả sẽ gửi bản thảo đến Nhà xuất bản duyệt nội dung và các biên tập viên sẽ tiếp tục tiến hành khâu biên tập chỉnh sửa lại, trước khi sách được đưa vào nhà in.
Sách sẽ được xuất bản và phát hành dự kiến vào cuối năm 2025! Bạn đọc theo dõi Fanpage Viết Lách VN hoặc website Viết Lách VN để cập nhật tin tức về thời gian ra mắt sách!
Chúng ta đọc “Ngẩng Mặt Thấy Trời Xanh” để cùng sống, cùng thở, cùng hy vọng và cùng rơi nước mắt với những phận người trong cơn bĩ cực của nạn đói 1945. Một tác phẩm không thể bỏ lỡ!