Banner

Chap 9-Tiểu Thuyết Nàng Tiên Mắc Đọa

by VietLachVn

Dù cố gắng diễn tuồng khéo léo vào vai người anh thương yêu và quan tâm em gái hết mực nhưng Tài không thể qua mặt được đôi mắt nổi tiếng đọc thấu lòng người của Minh Tú. Cô thấu suốt suy nghĩ, hành động của người khác, chỉ qua một ánh nhìn. Nhiều người ở trong nhà có tật hay thó mó đồ đạc nhà cô đã sợ hãi chạy đi, ngay khi chưa kịp ra tay. Bởi khi nhìn vào mặt họ, cô có thể đoán biết, họ đang nghĩ gì và sắp làm gì!?

Có nhiều lời đồn đại về khả năng đặc biệt của Minh Tú, nhiều lần các quan địa phương đến nhà xin cho cô vào cung phò tá vua. Nhưng vốn là người thông minh, cụ Bá tìm mọi cách từ chối khéo để bảo vệ con gái. Vì cụ biết, chính cái tài của Minh Tú sẽ là tai họa cho cô, khi ra chốn quan trường.

Minh Tú định bước lại gần Tiên Hạnh thì Tài vội vã ngăn lại.

-Đừng lại gần nó, cô sẽ ám ảnh đó!

Đến nước này, Tài đành phải lên tiếng, vì thấy điều anh lo lắng cuối cùng cũng sắp xảy ra. Nhưng đáp lại lời anh là đôi mắt to đen, sáng quắc của Minh Tú đang nhìn thẳng vào anh đầy khinh khi.

-Cha tôi nói “một mặt người bằng mười mặt ruộng”. Tôi thấy mặt của anh chính là loại mặt ruộng bỏ hoang, trên đó chỉ có có gai góc, cỏ dại mọc được mà thôi. Thật ra mặt anh mới là đáng tởm đó!

Bất ngờ trước những lời mắng chửi xa xả của Minh Tú, Tài đứng nghệch mặt ra, cái miệng ngày thường hay đối đáp trôi chảy mà nay chỉ mấp máy không ra hơi.

Minh Tú khẽ nắm lấy bàn tay của Tiên Hạnh, kéo cô đứng dậy nhưng Tiên Hạnh vẫn không dám ngẩng mặt lên nhìn cô.

-Đừng ngại, em đã nghe anh trai mình kể về chị. Em đến đây để giúp chị. Em có khả năng nhìn thấu lòng người, ngay cả khi họ họ có giả tạo, xảo trá bao nhiêu.

Đôi mắt Minh Tú lại hướng về phía Tài. Gã sượng sùng vội cúi mặt. Thiên hạ đồn thổi quả không sai, chẳng điều gì che dấu được trước đôi mắt tinh tường của Minh Tú. Nhưng lạ thay những lời mắng chửi của cô lại khiến gã thích thú cực độ khi nghĩ đến việc sẽ chinh phục và cưới bằng được cô. Gã sung sướng nghĩ đến việc sẽ trả thù lại chính sự kiêu sa, ngạo nghễ của Minh Tú một khi cô về làm vợ gã.

-Anh Đức Phúc đang chờ chúng ta ở gốc cây đa. Mau đi tìm bản đồ giếng thần thôi! Nhất định chị sẽ xóa bỏ được lời nguyền!

Minh Tú kéo tay Tiên Hạnh, hối thúc cô lên đường, khi nhớ đến người anh trai đang chờ họ ở gốc đa cuối đường làng.

Lúc này, Tiên Hạnh mới đủ tự tin ngẩng lên nhìn Minh Tú. Ánh mắt cô lại ngập tràn hy vọng về hành trình đi tìm bản đồ đường đến giếng thần, có một người như thiên thần đã đến giúp cô.  

“Nó muốn tìm giếng thần để đổi vận đen đủi ấy lại cho mình. Nó sẽ có được mọi thứ tốt đẹp trên đời này còn mình sẽ gánh số phận bất hạnh thay nó”. Nép người sau cửa, nghe lén toàn bộ mọi chuyện, Tình nhớ đến lời phán của bà thầy bói khi cô đến xin quẻ. Đầu óc Tình bấn loạn cả lên vì lo sợ số phận tốt đẹp của mình sẽ bị thay thế mất. “Không…không thể nào. Phải làm gì để cản nó lại”. Tình ôm trán, hai mắt bừng sáng khi trong đầu nghĩ ra một mưu kế hiểm độc từ gợi ý của người đàn bà gieo quẻ về một nơi có tên thung lũng hoa Đong Đưa.

Khi Tiên Hạnh và Minh Tú vừa ra khỏi căn buồng, họ bỗng xây xẩm mặt mày. Một loại nhang gây mê đã được Tình nhanh chóng đốt lên và đặt dưới chân cửa ra vào. Cả hai cô gái nhanh chóng đổ gục xuống đất.

-Mau khiêng hai người họ vào giường!

Tình lên tiếng đốc thúc hai cậu em trai. Trong mắt Tài bỗng ánh lên vẻ háo hức. Gã nhớ đến những lời mắng nhiếng của Minh Tú đối với mình, cười hả hê.

-Chỉ cần chiếm được sự trong trắng của em thì dù có mười đôi mắt sáng cũng chẳng giúp gì được em đâu!?

-Không được đụng vào nó.

Tình lên tiếng cảnh báo khi biết được âm mưu của em trai. Đôi mắt gã đang say đắm ngắm nhìn Minh Tú say trong cơn ngủ.

-Nó sẽ là vợ của mày nhưng không phải theo cách này. Mày biết cụ Bá có thế lực thế nào trong làng. Nếu con gái rượu của cụ có mệnh hệ gì, mạng mày còn không giữ được, đừng ở đó mà mơ mộng làm rể cụ.

-Nếu vậy chị đánh thuốc mê cô ta làm gì?

Tài nhìn săm soi vào mặt chị gái, cố hiểu được ẩn ý trong đôi mắt đang đầy những toan tính của chị.

Đức Phúc đi qua, đi lại, đôi mắt luôn trông ngóng về hướng ngôi nhà của Tiên Hạnh. Anh nhìn mặt trời và nhẩm tính thời gian, lẽ ra giờ này Minh Tú phải thuyết phục được Tiên Hạnh đến đây!? Liệu có chuyện gì bất trắc xảy ra không? Lòng dạ anh bỗng thấy bồn chồn.

-Đừng đợi nữa, Tiên Hạnh đã đi với người đàn ông khác rồi!

Tình nhìn Đức Phúc bằng ánh mắt ra vẻ thương hại. Đức Phúc cố đoán xem liệu những gì Tình vừa nói là thật hay dối trá.

-Tội nghiệp em gái của anh, dù cố gắng thuyết phục nhưng chẳng ích gì. Tiên Hạnh nó mết thằng Đại lâu rồi. Trong chuyện trai gái, nó dễ dãi lắm. Công, dung, ngôn, hạnh chẳng được cái nào.

Đức Phúc khó chịu ra mặt khi nghe Tình nói xấu sau lưng em gái. Anh ngoảnh mặt, quay đi, không muốn nghe tiếp câu chuyện thì Tình đột ngột gọi lại.

-Có phải anh muốn đi tìm bản đồ đến giếng thần không? Tôi biết chỗ cất giấu.

Điều Tiên Hạnh vừa tiết lộ đã kéo Đức Phúc quay lại. Vẫn giữ nụ cười trên môi và đôi mặt đầy sự tự tin, Tình muốn Đức Phúc tin rằng điều cô nói là sự thật.

-Nó ở đâu?

Cuối cùng, Đức Phúc cũng chịu mở miệng hỏi. Đây là điều anh luôn nghĩ đến mỗi đêm trước khi đi ngủ và mỗi sáng khi thức dậy. Mỗi ngày, anh đều mong ngóng nhanh chóng tìm được giếng thần để xóa bỏ lời nguyền giúp Tiên Hạnh. Anh muốn thấy được nụ cười hạnh phúc, tự tin nở trên môi cô.

Con đường đất vòng vèo men theo triền đồi mỗi lúc một tỏa ra mùi hương hoa ngào ngạt khiến người đi đường quên đi sự mệt mỏi, xa xôi. Tình đi trước dẫn lối cho Đức Phúc. Lần đầu tiên trong đời, cô hiểu được cảm giác hạnh phúc là gì khi được sánh đôi bên người mình yêu thương.

Càng đi vào sâu thung lũng hoa Đong Đưa, Tình càng có cảm giác rạo rực trong người. Những đàn bướm đủ màu sắc chao lượn xung quanh như đang bắt nhịp một điệu nhạc để cùng nhau múa hát. Thi thoảng, chúng còn bạo dạn đậu lên vai người đi đường. Điều lạ lùng hơn là những bụi hoa Đong Đưa cứ ngả nghiêng dù không có gió. Thân chúng mềm mại như những sợi bún, bấu víu, trói buộc chân và ôm quấn mơn trớn người đi qua.

Giờ ngọ chính là giờ hoa nở rực rỡ, hương thơm tỏa ra nồng nàn nhất và cũng là thời điểm thích hợp để dẫn dụ con người vào cơn mê tình ái, hoan lạc. Tình không hiểu vì sao người đàn bà gieo quẻ có vẻ ngoài bí ẩn ấy luôn muốn giúp Tình trong mọi việc. Phải chăng trong tiền kiếp trước, Tiên Hạnh chính là kẻ thù không đội trời chung của bà. Nhưng Tình chẳng mảy may quan tâm nhiều đến điều ấy. Với cô chỉ cần giành được trái tim chàng trai trước mặt là đã đủ một đời hạnh phúc, yên vui.

Khi tìm được bụi hoa Đong Đưa khổng lồ, có thâm niên cả trăm năm tuổi, tán cây xõa ra rộng hơn cả mái đình, Tình vờ bị trật chân, ngồi gục xuống bên gốc cây than thở.

Đức Phúc dừng bước, khi thấy một cảnh tượng hết sức kỳ lạ trước mắt anh.

Những nhánh cây hoa Đong Đưa cổ thụ kia bỗng chốc sà hết xuống mặt đất, trông chúng như những con rắn khổng lồ đang bò lổm ngổm về phía Đức Phúc. Trong lúc anh còn sửng sốt trước cảnh tượng kỳ lạ ấy thì những nhánh cây mềm mại như những sợi dây, trói buộc, kéo lê anh về phía gốc cây.

Tình nửa nằm, nửa ngồi, dáng vẻ gợi cảm, đầy mời gọi Đức Phúc. Khi anh còn bối rối chưa biết chuyện gì xảy ra thì một cơn gió lay nhẹ, hàng vạn cánh hoa Đong Đưa đỏ chót như quả ớt chín, phủ kín đầy đầu tóc của Đức Phúc và Tình.

CẢM ƠN BẠN ĐÃ ĐỌC
Nếu bạn thích bài này hãy chia sẻ:

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Bình Luận

XIN CHÀO! TÔI LÀ NGUYỄN NGA

Tôi viết thuận cả hai tay. Với tay phải, tôi yêu thích viết những câu chuyện tình yêu, hôn nhân, gia đình. Còn tay trái, tôi đều đặn viết bài Pr, tiếp thị, quảng cáo. Gọi tôi là nhà văn tiếp thị cũng không sai.

Muốn đọc truyện, hãy tìm tôi. Muốn tìm lại cảm hứng viết lách, hay kinh nghiệm viết, hãy thường xuyên ghé thăm Vietlachvn.com của tôi nhé!

Thông Tin Liên Hệ