Nó gọi điện khoe với bạn bè vừa dọn đến chỗ trọ mới rộng và khang trang hơn. Bỗng giọng nó chùng xuống, gương mặt phảng phất một nỗi buồn lo. “Không biết qua chỗ trọ mới rồi cha có biết đường đến thăm mình không?”.
Cha nó bị ung thư và mất được hơn ba tháng. Những ngày cuối đời, nó đón cha lên ở trọ cùng để trị bệnh cho ông nhưng cha đã không thể chiến thắng được căn bệnh quái ác.
Nó hay nhớ những buổi sáng, nó dẫn cha đi uống cà phê ở quán trước nhà trọ. Góc quán có hàng dây leo xanh mướt khiến cha nhắc nhớ giàn mồng tơi ở quê. Có những chiều mưa, hai cha con ngồi trước phòng trọ cùng đọc tiểu thuyết.
Từ khi cha mất, nó không muốn ở nhà trọ cũ. Vì ở đâu nó cũng thấy bóng dáng của cha. Khi thì ông ngồi đọc sách, khi nằm ôm con gấu bông của nó, khi ăn cơm, khi húng hắng ho…
Nhưng khi dọn đến nhà trọ mới, nó lại lo lỡ cha nhớ nó, làm sao cha biết đường để tìm nó? Vì nhà trọ mới, ông chưa đến bao giờ? Và rồi nó lại tự an ủi là người đã mất ở đâu cũng sẽ biết đường đi. Nó lại yên tâm vì tin rằng dù nó có dọn nhà trọ đi đâu thì cha vẫn sẽ đến thăm nó, mỗi khi ông nhớ đứa con gái nhỏ này. Nó chợt nhận ra chỉ cần trong tim có cha thì dẫu âm dương cách trở, nó vẫn sẽ như thấy cha bên cạnh mỗi ngày.
- Đọc thêm nhiều câu chuyện về cha mẹ tại Blog Viết Lách VN
- Những truyện ngắn hay về gia đình, cuộc sống của Nguyễn Nga(Ebook)