“Đi ra ngoài ngay. Không bán vé số ở đây!”. Chỉ chủ quán bún mắm vừa trỏ tay vào mặt thằng nhỏ chừng 4 tuổi, lớn tiếng.
Mặt thằng bé lấm lét, ánh mắt vẻ buồn, tay nắm chặt xấp vé số, thu vào lòng rồi đi thụt lùi ra cửa. Bỗng chị chủ bật cười. Chỉ một phút sau, chị quay ra với thùng miến ăn liền trên tay, ôm đưa cho nó, dặn dò: “Ông ngoại đâu, biểu ông ngoại cầm về để dành ăn sáng!”.
Bên ngoài cửa, một ông độ ngoài 50 tuổi, dáng gù rù, da mặt màu tro xạm, chậm chạp bước vô, ôm thùng miến từ đứa cháu ngoại đưa cho. Ông cảm ơn chị chủ bằng chất giọng đầy cảm kích. Hóa ra chị chủ đã biết hoàn cảnh của hai ông cháu đều khó khăn lại mang thêm căn bệnh tim hiểm nghèo. Vì mỗi ngày ông đều dẫn thằng bé đi ngang qua đây bán vé số.
Một cô khách, ánh mắt thoáng chút ngạc nhiên, nhìn chị chủ quán bún. Có lẽ trước đó, cô ấy khi nghe tiếng quát thằng bé bán vé số dạo của chị chủ đã giật mình thon thót, trong lòng gợn lên những hiểu lầm khó chịu vô cùng. Vì thầm nghĩ chị chủ này sao lại quá quắt, coi khinh người có gia cảnh hàn vi không ra gì.
Khi thấy thằng bé vừa quay đi, cô khách vội hỏi nó: “Con ăn sáng chưa?”. Nó khẽ lắc đầu, ánh mắt cứ nhìn chăm chăm vào những sợi bún trong tô của cô, đầy vẻ thèm thuồng. Đẩy chiếc ghế trước mặt nó, cô nhẹ nhàng nói: “Ngồi xuống ăn đi, cô mời con!”.
Tưởng thằng bé ngồi ngay, ai ngờ nó lại ngượng ngùng, thẽ thọt bảo: “Ông ngoại con cũng chưa ăn sáng cô ơi!”.
Cô khách mỉm cười, nói với chị bún mắm: “Chị ơi, cho cháu thêm một tô nữa nhé!”.
Nuốt nhanh miếng bún, ông ngoại thằng bé vội xuýt xoa, khen: “Lâu lắm mới được ăn lại bún mắm làm tôi nhớ cái vị bún mắm bò hóc của Campuchia”. Có lẽ, ông đang nhớ về một ký ức đẹp đã trôi qua từ lâu trong đời. Từ bàn bên cạnh, hai cô khách khác cũng hướng ứng bàn tán xôn xao về vị bún mắm này. Cuộc trò chuyện giữa hai ông cháu bán vé số dạo và những thực khách trong quán, bỗng sôi nổi hẳn lên.
Tôi nhìn họ ăn uống, nói cười trong sự vui vẻ, dường như chẳng có một chút khoảng cách nào giữa những phận người ở đây. Lòng tôi bỗng thấy ấm áp, xôn xao một niềm vui và sự dễ chịu lan tỏa khắp tâm hồn, tựa hồ như vừa được tá túc nơi thiên đường trong một thoáng chốc. Hóa ra ông bà xưa có câu: “Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng” quả chẳng sai. Bởi sự tử tế có khả năng lan tỏa từ người này sang người khác phải không các bạn!?
Tác giả: Nguyễn Nga – Trích từ tập sách NHỮNG CÂU CHUYỆN GIÚP NUÔI DƯỠNG TÂM HỒN
- Với mong muốn có thể lan tỏa những thông điệp tử tế, nhân văn đến rộng rãi độc giả, đặc biệt là bạn đọc nhỏ tuổi. Tác giả Nguyễn Nga phát triển một dự án sách điện tử trước và sau đó sẽ đến sách nói, cuối cùng là sách giấy, gồm tuyển tập những câu chuyện ý nghĩa, sâu sắc. Tập sách được chia làm ba bộ gồm:
- Tập 1: Tuyển chọn những câu chuyện cuộc sống ý nghĩa, kể về những câu chuyện bài học ứng xứng, cách sống, cách làm người để hướng các em nhỏ đến tấm lòng bao dung, rộng lượng, học cách đối nhân xử thế hay hơn ở thời hiện đại này. Khi công nghệ ngày càng như cơn lốc, cuốn trôi và xóa mờ nhiều giá trị tinh thần nhân văn cao đẹp của ông cha ta xưa để lại.
- Tập 2: Những câu chuyện tình cảm gia đình. Sách tuyển chọn những mẩu chuyện thông qua nhân vật chính Pi, 10 tuổi có cơ hội gặp gỡ, tiếp xúc, hiểu biết hơn khi chứng kiến, ứng xử với mọi mối quan hệ xung quanh em từ tình cảm ấm áp của cha mẹ, tình anh chị em họ, bạn bè….
- Tập 3: Những câu chuyện về Tình yêu – Hôn nhân, ưu tiên dành riêng cho đối tượng độc giả tuổi trưởng thành.
- Bạn đọc quan tâm đến ba bộ sách này, theo kênh sách điện tử của tác giả Nguyễn Nga trên Google Play để cập nhật sách xuất bản mới nhất. Ngoài ra, bạn đọc có thể đăng ký thành viên thân thiết để mua gói đọc không giới hạn truyện ngắn, tiểu thuyết phiên bản độc quyền của tác giả Nguyễn Nga trong 1 năm. Ưu tiên năm đầu trợ giá chỉ 99.000d/năm ạ!