Banner

Truyện ngắn về cha cảm động: NƯỚC MẮT NGÀY CON LẤY CHỒNG – TÁC GIẢ NGUYỄN NGA

by VietLachVn

Cô hồi hộp, lăn trở mình, không tài nào chợp mắt được. Lúc chập choạng tối, ba có vào phòng cô, nhắc nhở: “Con nhớ tranh thủ ngủ sớm để ngày mai trang điểm cô dâu cho đẹp”.

Gần 12 giờ đêm, cô nghe tiếng lạch cạch sau hè. Đưa mắt qua cửa sổ, bóng một người đàn ông nhỏ thó, gầy gò đang cặm cụi rửa ly chén. Dẫu không có ánh đèn chiếu vào, cô vẫn nhận ra đó là ba. Bao năm qua, cái lưng tôm với gương mặt xương xương, khắc khổ của ba đã in sâu trong tâm khảm của cô.

Cô hay nhớ những ngày là sinh viên xa nhà. Mỗi khi xe khách về đến bến, từ xa, ba hay đứng đợi sẵn bên chiếc Dream cũ, gương mặt đầy vẻ ngóng trông. Ông không bao giờ quên mang theo cho con gái một chai nước ép trái cây ngọt ngào.

Hôm tiệc cưới tan, bạn bè, người quen lác đác ra về, lòng cô tự nhiên hụt hẫng lạ lùng. Rồi một bàn tay đen sạm, nắm chặt lấy tay cô. Là ba đã níu cô ra ngoài, dặn dò:

– Ba luôn mong chồng con sẽ yêu thương con suốt đời. Nhưng cuộc sống khó nói trước điều gì, nếu lỡ may sau này, chồng con thay lòng đổi dạ, đối xử tệ với con thì hãy trở về nhà với ba mẹ. Ở đây mãi là nhà của con!

Cô nhìn ba, nước mắt rưng rưng, nói:

– Ba đừng lo. Con sẽ sống thật hạnh phúc!

Ông khẽ gật đầu vẻ an tâm rồi vội chùi nhanh nước mắt.

Khi ba lên xe trở về, cô cứ đứng mãi trước ngõ nhà chồng, nhìn theo chiếc xe ô tô chở ba mờ dần trên con đường quê xa lạ. Trong lòng cô thầm cảm ơn ba đã tiếp thêm sức mạnh và cả sự tự tin để cô dũng cảm bước vào cánh cửa hôn nhân đầy lạ lẫm, thử thách này.

✍????PS: Khi viết truyện ngắn này, Nguyễn Nga lại nhớ về một câu chuyện có thật mà tuổi thơ Nga đã chứng kiến cách đây hơn 20 năm. Dù thời gian qua lâu nhưng hình ảnh ấy vẫn cứ ghim mãi trong trí nhớ Nga.

Đó là một chiều 30 Tết, trên đường làng có một chị bụng vượt mặt, sau lưng mang một chiếc ba lô cũ sờn, vừa đi, vừa khóc.

Khi ấy, Nga đã hỏi chị gái của mình:

– Sao chị ấy lại khóc?

Giọng chị gái Nga buồn buồn.

– Chị H. người ở xóm trong, nghe đâu chị ấy lỡ dại…có bầu rồi người ta bỏ rơi chị. Chị về nhà bố mẹ chờ sinh em bé nhưng bố chị sợ mang tiếng… xấu hổ với hàng xóm nên đã đuổi chị đi.

Ngày ấy, tôi còn là một đứa trẻ nên chưa thể thấm hết nỗi đau khổ, bơ vơ, tủi nhục của chị H., khi không còn một chỗ nào để tựa vào.

Có lẽ thời ấy, tư tưởng của những thế hệ cha ông ta bị ảnh hưởng nhiều từ chế độ phong kiến xưa để lại. Bây giờ, suy nghĩ của nhiều bậc cha mẹ đã thay đổi, tiến bộ hơn xưa, hy vọng người phụ nữ sẽ ngày càng được yêu thương, chở che và bảo vệ.

✍Tác giả: Nguyễn Nga

Trích từ tập truyện ngắn từ cổ chí kim chưa xuất bản!

Nếu thấy câu chuyện hay, ý nghĩa, bạn đọc đừng quên chia sẻ nhé!#nguyennga#vietlachvn#ebooktruyen#tieuthuyet#truyenngan#tieuthuyet

CẢM ƠN BẠN ĐÃ ĐỌC
Nếu bạn thích bài này hãy chia sẻ:

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Bình Luận

XIN CHÀO! TÔI LÀ NGUYỄN NGA

Tôi viết thuận cả hai tay. Với tay phải, tôi yêu thích viết những câu chuyện tình yêu, hôn nhân, gia đình. Còn tay trái, tôi đều đặn viết bài Pr, tiếp thị, quảng cáo. Gọi tôi là nhà văn tiếp thị cũng không sai.

Muốn đọc truyện, hãy tìm tôi. Muốn tìm lại cảm hứng viết lách, hay kinh nghiệm viết, hãy thường xuyên ghé thăm Vietlachvn.com của tôi nhé!

Thông Tin Liên Hệ