Thật hiếm hoi có người mẹ làm được điều như bạn đọc H.U. Người ta thường yêu nhau bởi những hình ảnh đẹp đẽ trong mắt nhau nhưng lại rời xa nhau, bởi những lời nói xấu xa nhất trong tai nhau.
Tôi từng có một người bạn, tuổi thơ đã bị phá nát bởi chính người mẹ mà bạn hết mực yêu thương. Dù nhiều lần phát hiện chồng ngoại tình nhưng mẹ bạn lại chọn cách “mắt nhắm, mắt mở” sống chung cùng chồng. Và mỗi khi hai vợ chồng cơm không lành, canh không ngọt, mẹ bạn sẽ nói xấu đủ điều về chồng với con gái.
Những chuyện cha bạn dụ dỗ, lừa lọc, ngủ nghê với cô nọ, cô kia…đều được mẹ bạn kể chi tiết, vanh vách vào tai bạn.
Khi mới 10 tuổi thì bạn tôi đã biết tất tần tật “lý thuyết” về những chuyện làm tình, làm tội của người lớn. Cứ thể năm tháng qua đi, những câu chuyện mẹ kể xấu về cha bạn cũng dày lên trong tâm hồn bạn.
Cô bạn tôi thú nhận, bạn không thể khinh bỉ cha ruột của mình được. Vì đó là người sinh thành ra bạn nhưng bạn đau khổ, bởi cũng không thể yêu thương ông hết lòng như lẽ ra bạn nên có…
Mãi đến khi trưởng thành, dù đã quá tuổi kết hôn, cô bạn tôi vẫn không thể rung động trước người đàn ông nào. Khi có bất kỳ chàng trai nào tiếp cận, bạn luôn trong một tâm thế nơm nớp lo âu, đề phòng…Bạn sợ họ sẽ giống như cha của bạn, chỉ chực chờ lừa gạt tình cảm, chứ chẳng yêu thương gì…?
Bạn từng ước: mẹ bạn đã chia tay cha bạn sớm hơn, thay vì chịu đựng để cả mẹ và con đều phải gánh chung một nỗi đau.
Có thể người mẹ của bạn sẽ mãi mãi chẳng bao giờ biết được, bà đã phá hủy tâm hồn chính người con gái mình luôn yêu thương.
Bởi có những chuyện đến khi trưởng thành người ta có thể dễ dàng thấu hiểu mọi thứ hơn khi còn là một đứa trẻ.
Mong rằng, mỗi người làm cha mẹ, khi cuộc hôn nhân của chúng ta có thể sai lầm nhưng hãy cố gắng đừng làm trầy xước tâm hồn trẻ nhỏ. Bởi những đứa trẻ thơ ấy có thể sẽ căm hận, khinh bỉ, quay lưng lại với người cha, mẹ ruột của mình nhưng rồi họ cũng chính là những người con bị tổn thương và đau đớn nhất. Vì không ai trên đời này được lựa chọn người sinh thành ra mình phải không…!?
PS: Khi viết những dòng này, tôi lại nhớ đến một câu trong cuốn sách “Cây cam ngọt của tôi- tác giả Jose Mauro de Vasconcelos”: “Tại sao người ta lại nói cho bọn trẻ biết nhiều chuyện như vậy trong khi chúng còn bé như thế?”
(Trích từ vài điều suy ngẫm về trang viết và cuộc đời)
Nếu thấy câu chuyện hay, ý nghĩa, bạn đọc đừng quên chia sẻ nhé!
#nguyennga #vietlachvn #ebooktruyen #tieuthuyet #truyenngan #tieuthuyet #sach#tienmacdoa #tacgianguyennga