Tôi có một cô bạn, có tuổi thơ tận cùng bất hạnh nhưng bạn đã vượt qua nghịch cảnh, khi tự rút ra cho mình một bài học quý giá, từ một công việc rất đỗi bình thường.
Bố bạn nghiện rượu, từ khi bạn vừa chào đời. Gia cảnh bạn ngày càng túng quẫn, mẹ bạn đành phải bỏ lên thành phố mưu sinh, buôn thúng bán bưng. Mỗi tháng, mẹ đều đặn gửi tiền về nuôi bạn ăn học.
Khốn khổ thay, cô bạn lại còn có một cậu em trai bị thiểu năng. Ở tuổi lên 10, bạn vừa phải làm cha, vừa phải làm mẹ, chăm sóc cho em trai. Nhưng chưa bao giờ, bạn quên dồi mài đèn sách.
Tuổi thơ của bạn chẳng bao giờ có được một ngày yên ổn. Mỗi ngày, bạn đều nghe ông bố nghiện rượu chửi rủa, bắt ép bạn phải nghỉ học. Người bố dùng mọi lời tục tĩu nhất trên đời để sỉ vả bạn.
Ngày ấy, ở quê tôi, nhà nào cũng nấu cơm bằng bếp củi. Có những buổi chiều, khi bạn lúi húi dưới bếp nấu cơm, vừa lấy than vẽ ra đất để học bài. Bố bạn bất ngờ chạy vào, quơ củi than trong bếp, phóng vào người bạn. Lần nào, bạn cũng chạy trối chết sang vườn nhà tôi và ngồi khóc thút thít dưới những gốc cây cam.
Vô số những lần, khi bạn đang bưng chén cơm ăn để chuẩn bị đi học thì bố bạn hất cả mâm cơm ra ngoài sân. Bạn thường xuyên nhịn đói đến trường. Nhưng tôi chưa một lần nghe cô bạn ấy than thở với tôi về hoàn cảnh đáng thương của mình. Tất cả, đều là vì tôi gần nhà nên âm thầm chứng kiến.
Bạn vẫn chăm chỉ đến trường và miệt mài theo đuổi việc học đến hết cấp ba rồi đến hết đại học. Bạn học trong niềm yêu thích, tự giác, say mê, bất chấp hàng ngàn, hàng vạn lần nghe mãi câu nói của bố: “Mày nghỉ học đi”.
Có một lần, tôi hỏi bạn.
– Vì sao cậu có thể mạnh mẽ, kiên trì vượt qua tất cả những khó khăn ấy?
Bạn tôi thật thà kể lại. Ngày mẹ còn ở nhà, bạn thường lẽo đẽo theo mẹ đi gánh nước thuê. Mỗi khi lên một con dốc cao, bạn hay hỏi mẹ: “Mẹ ơi! Gánh nước nặng thế. Mẹ có mệt không?”.
Đợi đến khi về đến nơi, đặt gánh nước xuống đất, khi ấy, mẹ bạn mới trả lời: “Khi con càng than thì gánh nước trên vai con sẽ càng nặng. Đó là lý do, khi gánh nước, người ta không bao giờ than vãn mà chỉ im lặng để tập trung gánh cho xong”.
Từ đó, mỗi khi làm bất kỳ công việc gì nặng nhọc, bạn tôi thường chọn im lặng và tập trung cố gắng hết sức để hoàn thành.
Sau này, khi đã trưởng thành mỗi lần gặp công việc gì khó khăn, bạn luôn nhớ về câu chuyện gánh nước của mẹ và không bao giờ buông lời than thở. Vì bạn nhận ra, khi càng than thì mọi việc càng trở nên tồi tệ hơn.
Trong cuộc sống cũng vậy, bạn hãy nghĩ mọi thứ thật đơn giản và nhẹ nhàng và rồi mọi thứ sẽ luôn dễ dàng với bạn!
Trích từ tập truyện ngắn chưa xuất bản!
- Để trở thành người có vốn ngôn từ sắc sảo, có một tâm hồn tinh tế, nhạy cảm, thấu hiểu người khác, đừng bỏ qua những cuốn sách thuộc thể loại văn học nhé!
- Đọc tiểu thuyết của tác giả Nguyễn Nga không chỉ giúp bạn thoát khỏi cuộc sống hiện thực tẻ nhạt để chìm đắm vào một thế giới tưởng tượng siêu nhiên vô cùng kỳ thú. Ở đó, bạn học được nhiều bài học về đối nhân xử thế, tình cảm người với người sâu sắc!