“Có khi nào mẹ bị ngất xỉu trong nhà vệ sinh không?”. Chị thầm lo, càng rốt ruột hơn, khi tivi vẫn đang phát bộ phim tình cảm sướt mướt nhưng chị nhìn mãi trong camera vẫn không thấy bóng dáng mẹ đâu.
Từ hôm đón mẹ ở quê lên ở cùng, ngày nào chị cũng đi làm trong tâm trạng phấp phỏm không yên. Nhất là mấy nay, trái gió trở trời, chị nghe mẹ than đau chân, nhức khớp.
Trong đầu chị cứ tưởng tượng ra toàn chuyện không hay xảy đến với mẹ. Có hôm đang trong giờ làm, gọi điện mãi cho mẹ không được, chị đành phóng xe về nhà.
Mở cửa ra, chị giật mình, khi thấy mẹ nằm bẹp dưới sàn nhà. Chị lay gọi mẹ , giọng như muốn khóc.
– Mẹ ơi! Mẹ làm sao vậy?
Mẹ chị mở mắt ra, giọng vẫn còn ngái ngủ.
– Đang xem bộ phim hay quá mà tự nhiên mẹ ngủ lúc nào không hay!
Lúc ấy, chị mới thở phào mừng thầm.
– Sao mẹ không lên giường ngủ mà nằm dưới sàn nhà, làm con hết hồn…tưởng mẹ bị gì?
Mẹ chị cười xuề xòa.
– Nằm dưới gạch cho mát!
Chắc mẹ lại nhớ cái hiên nhà lộng gió ở quê, trưa nào mẹ cũng nằm võng đong đưa, nghe ca cổ. Từ ngày lên thành phố, mẹ chẳng còn thấy gì ngoài bốn bức tường kín bưng.
Ngẫm lại, chị thấy quy luật cuộc đời, luẩn quẩn một vòng tròn lặp lại.
Ngày nhỏ, mẹ chị bận bịu với ruộng vườn. Mỗi sáng tinh sương, chị hay ôm chân mẹ khóc lóc, khi mẹ ra đồng. Chị ao ước ngày nào, mẹ cũng đừng đi làm để ở nhà chơi với chị.
Giờ thì mẹ đã ở nhà, còn chị lại bận bịu với những dự án, kế hoạch, hội họp liên miên để rồi ngày nào cũng “nhốt” mẹ trong căn phòng quạnh quẽ.
Dù sắm cho mẹ cái truyền hình to đùng nhưng cứ mỗi lần chị xem camera thấy cảnh mẹ hết nằm lại ngồi, hết đứng lại đi, cô đơn bên chiếc tivi, bỗng lòng chị thắt lại.
– Mẹ ơi! Con nghe bác sĩ bảo, người già xem tivi nhiều không tốt cho sức khỏe đâu!
Sáng nay, chị thủ thỉ khuyên mẹ, khi thấy bà vừa thức giấc đã lần tìm cái điều khiển để mở bộ phim đang xem dở chừng hôm qua.
– Thế giờ ở nhà, không xem tivi thì xem cái gì?
Giọng mẹ chị có vẻ cáu, khi nghĩ niềm vui bé nhỏ cũng sắp bị con gái tước mất.
– Mẹ đọc tiểu thuyết không?
Chị gợi ý. Mẹ chị nghĩ ngợi một thoáng, vội quay đi, khẽ lúc lắc rồi lại gần gật cái đầu bảo.
– Truyện nào có tình yêu…mới đọc!
Chị không giấu được nụ cười hạnh phúc, khi nhận ra, mẹ chị đã ngấp nghé tuổi thất thập cổ lai hy nhưng vẫn mang một tâm hồn trẻ trung như cô gái đôi mươi thủa nào!
Tuổi nào cũng yêu được và tuổi nào cũng cần được yêu phải không các bạn!?
Tác giả: Nguyễn Nga
(Trích từ tập truyện ngắn chưa xuất bản!)
- Bạn đọc muốn đặt mua ebook bản quyền tiếng Việt gồm truyện ngắn, tiểu thuyết của tác giả Nguyễn Nga, link ở đây.
- Đặt mua sách tiểu thuyết xuất bản hay, lôi cuốn và sâu sắc của Nguyễn Nga trực tiếp tại đây.