Banner

Tiên Mắc Đọa Tiểu Thuyết-Chap 6-Nguyễn Nga

by VietLachVn

Chương 6: Tình đi tìm tình

Sau khi đi một vòng quanh khu chợ, Tình chẳng mấy khó khăn để tìm được tông tích chàng trai Đức Phúc mà cô tình cờ gặp trước nhà. Tình càng bất ngờ hơn, khi biết anh là một trong những tuấn kiệt nổi tiếng khắp vùng, sở hữu ngoại hình tuấn tú, tài hoa hơn người. Những lời khen ngợi tấm tắc của các bà, các chị ngoài chợ càng khiến tâm trí Tình khắc sâu hơn hình bóng của Đức Phúc.

Ngôi nhà mái ngói đỏ tươi của cụ Bá, mỗi lúc một hiện ra to rõ trước mắt Tình. Càng đến gần, Tình càng hồi hộp, tim nhảy múa trong lồng ngực.

Tình đứng thập thò trước ngõ, nửa muốn vô, nửa chừng lại e ngại. Cô chưa biết nói gì, nếu chẳng may gặp vợ chồng cụ Bá hay Đức Phúc đi ra. Xưa nay, chỉ có chuyện “trâu đi tìm cọc” nhưng hành động đường đột của Tình đang đi ngược lại với lễ nghi phép tắc của con gái nhà gia giáo. Song Tình nhanh chóng gạt bỏ tất cả sĩ diện, lòng tự tôn để tin rằng, việc đi tìm tình yêu là điều cô nên làm? Muốn có được một tấm chồng vạn người mơ như Đức Phúc, Tình tự nhủ lòng sẽ không ngại làm bất cứ điều gì? Suy nghĩ ấy thôi thúc Tình rẽ vào cánh cửa bên hông nhà cụ Bá. Đó là lối đi xuống nhà bếp dành riêng cho đám gia nô chạy việc mỗi ngày.

Người đời đồn quả không sai, người hầu nhà cụ Bá đông như kiến cỏ. Xung quanh gian bếp rộng hơn cả nhà chính của gia đình Tình, lố nhố con sen, thằng hầu tất bật chuẩn bị cơm nước. Lớp thì mâm cao cỗ đầy cho vợ chồng cụ Bá, lớp đãi khách khứa, lớp cho dân cày thuê, cuốc mướn ruộng nhà cụ, lớp chia cho đám nô bộc…

Sau phút giây choáng ngợp bởi sự giàu có bề thế của nhà Đức Phúc, Tình lật đật đi lại chỗ dãy bàn dài, bày biện sẵn đồ ăn. Không ai nhận ra trong nhà cụ Bá có người lạ, Tình tận dụng cơ hội giả dạng con sen, nhanh tay giành bưng mâm cơm của vợ chồng cụ Bá. Tình cố ý kéo một phần đuôi khăn vấn, che khuất một bên má để đừng ai nhìn rõ gương mặt cô.

Giữa gian chính của nhà cụ Bá, kê một cái sập gụ màu mun, chạm trổ hoa văn tỉ mỉ, phía sau có treo một bức tranh thủy mặc non nước hữu tình, bên dưới còn đính kèm hai câu đối đỏ. Nghe đâu tất cả những bức tranh phong cảnh thiên nhiên và cả những câu đối trong nhà đều do một tay cậu cả Đức Phúc họa nên.

Trên sập gụ, hai vợ chồng cụ Bá tóc đã ngả màu hoa râm đang ngồi trò chuyện thân mật với nhau. Dù vẻ ngoài ăn mặc quyền quý, cao sang nhưng trông kỹ, nét mặt ai cũng có nỗi rầu rầu khổ tâm. Thi thoảng, câu chuyện của cả hai lại ngắt nửa chừng, bởi tiếng ho lụ khụ của cụ ông.

Hai tay vẫn bưng khư khư mâm cơm, Tình rón rén đi lại trốn sau tủ thờ. Nép người kín kẽ sau tấm mành che, cô giỏng tai lên, nghe lén câu chuyện của vợ chồng cụ Bá.

-Tôi sống nay chết mai, không nói trước được điều gì. Điều tôi lo nhất là hai đứa con của mình vẫn chưa yên bề gia thất.

Cụ Bá vừa nói, vừa thở khò khè, sau cơn ho bất chợt kéo đến. Vợ cụ-bà Cửu vừa quạt, vừa dùng tay xoa vuốt ngực chồng để cụ ông thở được dễ dàng hơn. Cụ Bá cố rướn cổ lên, lấy hơi để nói cho xong câu chuyện.

-Tôi muốn để lại toàn bộ gia sản cho thằng Đức Phúc.

Hai mắt Tình mở to, háo hức khi vừa nghe, vừa tưởng tượng ra cảnh cô uy quyền trong bộ áo dài gấm, thướt tha đi qua mặt đám gia nô. Cô sẽ là phu nhân cao quý, vợ của cậu cả Đức Phúc. Cô suýt bật cười thành tiếng khi nghĩ đến chuyện tình, có cái kết viên mãn với Đức Phúc.

-Còn con Minh Tú thì sao ông? Đứa nào cũng là con mà. Nếu thằng Phúc bảy phần thì con Tú chí ít cũng được ba chứ?

Tiếng bà Cửu nghe như đang năn nỉ chồng. Lại thêm một cơn ho dồn dập khiến cụ Bá nói không nên lời.

Từ cửa buồng của gian phòng kế bên, cô hầu gái hớt hải chạy lên, giọng hoảng loạn.

-Cụ ơi! Cậu Đức Phúc bỏ nhà đi rồi!

Vừa nghe đến tin dữ này, Tình hốt hoảng giật mình đánh rơi mâm cơm xuống đất cái xoảng. Sợ nhà cụ Bá phát hiện tra hỏi sẽ gặp lôi thôi, rắc rối, Tình ba chân bốn cẳng chạy bổ ra cửa chính, dong thẳng ra đầu ngõ.

Nghe tiếng động, Minh Tú trong buồng chạy lên gian nhà trên. Cô định hô hoán người hầu đuổi theo kẻ lạ nhưng bà Cửu đã nhanh nhảu lên tiếng can ngăn.

-Chắc con sen mới đến làm, chưa quen việc, lỡ tay đánh đổ mâm cơm. Nó sợ phải tội nên chạy trốn đấy mà! Thôi đừng đuổi theo, chó làng lại cắn nó thì phải tội con ạ!

Minh Tú quan sát mâm cơm đổ vương vãi dưới nền đất ngay chân tủ thờ, cô nhận ra đây không phải là người ở mới đến làm như mẹ cô nghĩ. Chắc hẳn kẻ xấu đã cố tình trà trộn vào đám gia nô, nấp ở đây, nghe lén hay rình mò chuyện nhà cô. Chỉ cần bắt được kẻ xấu, nhìn vào mắt họ là cô có thể đoán biết mọi điều ngay.

Từ nhà ra làng, ai cũng sợ hãi trước đôi mắt sáng như sao trời, có thể đọc thấu lòng người khi nhìn trực diện vào mắt họ của Minh Tú. Nhiều người ở trong nhà, có tật hay thó mó đồ đạc nhà cô đã sợ hãi chạy đi, ngay khi chưa kịp ra tay. Bởi khi nhìn vào mặt họ, cô có thể đoán biết, họ đang nghĩ gì và sắp làm gì.

Nhưng trước sức khỏe ngày một yếu đi của cha mẹ, Minh Tú đành nín lặng cho qua chuyện để họ không phải lo lắng thêm. Cô cố lựa lời an ủi cha mẹ già.

-Anh Đức Phúc xưa nay vốn thích ngao du sơn thủy, có bao giờ chịu ở yên trong nhà đâu. Anh đi rồi sẽ về, cha mẹ đừng lo lắng mà tổn hao tâm trí, đổ bệnh ra lại khổ!

-Con nhờ người đi khắp làng này, tìm xem có con gái nhà ai đẹp người, đẹp nết, mai mối cho anh con!

Cụ Bá thì thào trong tiếng thở dài mệt mỏi. Không nửa lời than vãn, cả hai vợ chồng cụ cố nén nỗi buồn lo vào sâu trong lòng. Họ biết Đức Phúc tuy thông minh sáng dạ nhưng tính tình lại dở ương, dở sượng, chẳng giống ai trên đời này. Cha mẹ sinh con, trời sinh tính, cả hai cụ chẳng biết làm gì để thay đổi được bản tính của Đức Phúc, ngoài việc âm thầm tìm kiếm cho cậu một ý trung nhân. Vì họ tin chỉ khi thành thân thì cậu mới như con ngựa hoang có dây cương ghìm lại, không còn chạy nhảy, rong ruổi khắp nơi.

CẢM ƠN BẠN ĐÃ ĐỌC
Nếu bạn thích bài này hãy chia sẻ:

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Bình Luận

XIN CHÀO! TÔI LÀ NGUYỄN NGA

Tôi viết thuận cả hai tay. Với tay phải, tôi yêu thích viết những câu chuyện tình yêu, hôn nhân, gia đình. Còn tay trái, tôi đều đặn viết bài Pr, tiếp thị, quảng cáo. Gọi tôi là nhà văn tiếp thị cũng không sai.

Muốn đọc truyện, hãy tìm tôi. Muốn tìm lại cảm hứng viết lách, hay kinh nghiệm viết, hãy thường xuyên ghé thăm Vietlachvn.com của tôi nhé!

Thông Tin Liên Hệ