Giới thiệu tác giả-tác phẩm
- Tiểu thuyết Hẹn anh lúc nửa đêm tập 1
- Hẹn anh lúc nửa đêm tập 2
- Bà già đến từ âm phủ tập 1
- Bà già đến từ âm phủ tập 2(đang cập nhật)
- Sách điện tử(ebook) epub đọc trên điện thoại, kindle, máy tính…
- Tìm đọc thêm nhiều tiểu thuyết tình cảm của Nguyễn Nga trên Google Play.
Giới thiệu trích đoạn
-
Hẹn anh lúc nửa đêm
“Trời nắng nóng hầm hập. Ở những ngôi mộ đắp đất, cỏ bắt đầu vàng úa, xơ xác. Mạnh đi quanh quẩn khu nghĩa địa, ánh mắt tìm kiếm. “Không biết cô ta nằm ở đâu?”. Mạnh lẩm bẩm, mắt dừng lại trước một ngôi mộ mới chôn cất, cỏ còn chưa kịp mọc lên. “Có lẽ là ngôi mộ này”.
Anh ngồi xuống, dán mắt vào bia mộ. Một tấm hình đen trắng chụp chân dung gương mặt cô bé chừng 12 tuổi có nụ cười tươi sáng và ánh mắt trong veo. “Cô ta tầm 18-20 chứ đâu nhỏ như vầy?”, Mạnh nghĩ thầm.
Mạnh định đứng lên đi thì như chợt nhớ ra điều gì. Anh ngồi xuống và nhìn kỹ tấm hình hơn. Nụ cười của cô bé này rất quen? Hình ảnh ma Nữ, anh gặp ngày đầu tiên bên bờ suối rồi khi cô đến nhà anh. Nụ cười tươi tắn ấy đã hằn trong trí nhớ Mạnh. Mạnh mừng rỡ, dùng mũi dao nhỏ, cạy lấy tấm hình bỏ nhanh vô túi áo.
-Cậu làm cái gì vậy?
Giọng bà Tư hỏi thình lình từ phía sau. Mạnh giật mình, tay quờ quạng trên mộ của Nữ. Anh cười gượng gạo, ấp úng.
-Cháu nhổ cỏ…cho mấy ngôi mộ!
Bà Tư nhìn Mạnh nghi ngờ.
-Anh có bị hâm không? Mộ con tôi mới chôn làm gì có cỏ.
Mạnh vội đưa tay phủi bụi quanh bát nhang và rút những cây chân nhang ra, cười giả lả.
-Cháu đi thăm mộ ông cố tổ gần đây. Thấy có mấy ngôi mộ vô chủ. Tội quá nên đến lau bụi, thắp nhang. Không biết mộ này lại có người thân thăm nom mỗi ngày”…
-
Trích đoạn từ tiểu thuyết Bà già đến từ âm phủ
“Gã thả mạnh Lan Chi xuống giường khách sạn như vất mạnh một túi đồ nặng nề, vướng víu. Hai mắt cô nặng trĩu, không tài nào mở ra được. Không kịp cởi giày, gã ngồi sấn lên người cô. Hai tay gã vục vào ngực cô thô bạo. Cô nghe tiếng cúc áo đứt lạo xạo. Nửa tỉnh, nửa mê nhưng Lan Chi vẫn kịp nhận ra chuyện gì đang xảy ra?
Cô đưa tay túm áo giữ lại. Gã bẻ gập tay cô gập ra sau. Một hàm răng vàng khè khói thuốc, lộ ra nụ cười dâm đãng.
-Theo cô em cả ngày, giờ anh mới túm được em?
Ánh đèn ngủ lờ mờ của khách sạn kịp để Lan Chi nhận ra gã. Là Khanh. Gã người yêu vẫn đưa đón chị Lan Hương ngày hai buổi đi làm.
-Buông tôi ra. Tôi sẽ mách chị Lan Hương.
Lan Chi thét lên. Mặc cô giãy giụa. Lưỡi gã thè ra như vòi bạch tuộc, bò vào cả lỗ tai của cô, kèm thêm tiếng thì thầm.
-Anh vừa xin phép…chị em đã cấp phép…Hàng ngon lại miễn phí…tội gì không xơi.
Gã cười ranh mãnh, thản nhiên kéo tuột quần cô xuống. Chỉ trong nháy mắt, gã lột sạch quần áo của cô. Mặc cô kêu gào thảm thiết. Khi quần gã vừa rớt xuống sàn nhà thì một tiếng động mạnh vang lên như có động đất. Ầm. Cửa kính vỡ vụn, văng khắp phòng. Một tảng đá to lù lù, đen sì nằm chỗm chệ giữa phòng. Mùi hôi thối loang ra. Căn phòng tối om. Khanh nín thở, cố xua đi mùi hôi nồng nặc đang xộc vào mũi.
Khanh bước lại gần tảng đá. Gã kinh hãi khi nhận ra, phía trên tảng đá có cột theo một cái xác người. Bỗng cái xác nhúc nhích, bất ngờ đưa tay chụp lấy chân gã. Khanh hét lên thất thanh”…